Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

Phượt

Có khi nào bạn ngồi xem tivi và khi thấy những cảnh đẹp ở nước ngoài thì bạn bật thốt lên "giá như mình được đến đó"

Có khi nào bạn lướt Facebook và nhìn thấy những người bạn, những người quen đang đi những bước chân trên những vùng đất mới, thì bạn chợt thốt lên rằng "giá như mình cũng được đến nơi đó".

Thế thì còn chần chờ gì nữa mà không vác balo lên vai và ngao du những bước chân đến những vùng đất mới để bạn khám phá ra nó nhỉ.

Tôi từng tranh luận với nhiều bạn bè tôi về khái niệm "phượt". Nó có nhiều định nghĩa, nhưng cái định nghĩa mà tôi cho là hợp lý nhất là "đi du lịch bụi". Đi để trải nghiệm, để thấy rằng những bài học mà chúng ta học được trên ghế nhà trường thật là ít ỏi. Trong cuộc sống này có rất nhiều thứ xung quanh ta để học hỏi. Học hỏi từ những con người rất đỗi bình thường, học từ những cách ứng xử trong cuộc sống đến những bài học từ những người bạn xa lạ rồi sẽ thành quen thân.

Có nhiều người nói rằng "bây giờ tài chính chưa cho phép, hãy làm ra tiền để rồi một lúc nào đó hãy đi chơi". Chúng tôi đi đâu phải là chỉ để chơi, chúng tôi đi để mà học cách tiêu đồng tiền như thế nào cho hợp lý. Để mà bỏ ra một khoản học phí nho nhỏ cho chuyến đi, để đổi lại là những bài học từ những chuyến đi đó.

Khi bạn đi đến vừng rừng núi, bạn phải tự học cách sinh tồn, tự học cách bảo vệ chính bản thân mình. Điều đó đâu có ai dạy bạn đâu nhỉ.

Khi bạn đến những vùng quê mới, bạn phải học cách ứng xử, cách giao tiếp với những người bản địa, những người ở vùng đất mới. Thậm chí bạn phải học cả cách nói chuyện, cách nở nụ cười và cách xử lý tình huống. Điều đó đâu có trường lớp nào dạy cho bạn đâu.

Khi bạn quyết định cho một chuyến đi, bạn phải học cách lên kế hoạch cho chính bản thân mình, hay lên kế hoạch cho nhóm bạn (nếu bạn là người tạo ra chuyến đi đó). Khi đó, kế hoạch của bạn phải bao gồm lộ trình đi thế nào, địa điểm đến ra sao, chỗ ăn ngủ có ổn không, đồ đạc còn thiếu gì không, và rất nhiều trường hợp đề phòng bất trắc có thể xảy ra cho nhóm hay cho bản thân mình. Điều đó chắc chắn không một ai dạy cho bạn trên bục giảng đâu.

Bạn chỉ biết Tây Nguyên có những người dân tộc với mái nhà rông. Bạn chỉ biết ở Nha Trang có cực Đông là nơi đón tia nắng mặt trời mọc đầu tiên của Việt Nam. Bạn chỉ biết muốn vô Đà Nẵng thì phải qua đèo Hải Vân, được mệnh danh là đệ nhất hùng quan. Bạn chỉ biết Tây Bắc có những cung đường tuyệt đẹp. Thế nhưng tất cả những điều đó, bạn chỉ biết qua sách vở. Khi bạn đi, thì bạn sẽ biết những nơi đó đẹp thế nào. Đó là sự trải nghiệm mà khi bạn bỏ ra một khoản chi phí, bạn sẽ có được những điều tuyệt vời đó.

Bất kỳ một điều gì cũng đều phải có một cái giá, phải có một sự đầu tư thì bạn mới thu về lợi nhuận. Khi bạn đang còn trẻ, thì tài sản mà bạn có chính là SỨC KHỎE và TINH THẦN HAM HỌC HỎI. Thế thì, tại sao bạn không sử dụng tài sản đó, để đầu tư vào sự trải nghiệm và học hỏi nhỉ.

Tôi thấy càng nhiều người về tuổi già, thì họ luôn hoài niệm về một thời đã qua của họ. Khi bạn kiếm được tiền, đồng nghĩa với việc bạn sẽ mất đi tuổi trẻ và sự nhiệt huyết của mình. Liệu khi đó, chuyến đi của bạn có còn ý nghĩa là trải nghiệm không. Hay chỉ là du lịch và hưởng thụ.

Hãy đi khi bạn còn đi được, hãy đi khi bạn còn muốn học nhiều điều từ cuộc sống.

Và hãy đi, nếu sau này bạn muốn kể cho con bạn nghe về một thời máu lửa của bạn. Khi đó, bạn muốn cho con bạn biết cha của nó là siêu nhân, hay là một người làm việc cật lực mà không có gì vui vẻ cả.

2 nhận xét:

  1. Lại chuẩn bị một chuyến đi nữa, sẽ lên lịch và sắp xếp đi chuyến đi này, điểm đến có lẽ là ngã 3 Đông Dương và tòa giám mục ở Kon Tum

    Trả lờiXóa
  2. Tình hình là ra tết mà mang con chiến mã vô thì cứ gọi là tha hồ phượt dịp nghỉ

    Trả lờiXóa