Bạn hiểu thế nào về bóng đêm, bạn biết gì về màn đêm
khuya?
Con người ta càng có tuổi, càng trưởng thành thì
càng biết suy nghĩ nhiều về nhiều vấn đề hơn. Ban ngày, họ bận làm việc để kiếm
tiền trang trải cho cái cuộc sống đầy thực tế này. Và khi mà màn đêm buông xuống
thì họ lại tìm về những góc riêng trong tâm hồn họ, nghĩ về chính cái cuộc sống,
chính cái thực tế mà ban ngày họ không có nhiều thời gian để suy nghĩ.
Khi mà màn đêm yên tĩnh, mọi người chìm trong giấc
ngủ, thì tôi lại bật laptop lên, click vô thư mục chứa những bản nhạc mà tôi
yêu thích, đắm chìm mình vô những dòng suy nghĩ. Dạo gần đây, tôi không muốn viết
những suy nghĩ của mình lên Face. Vì sao nhỉ? Có lẽ là tôi sợ người ta đồn đại
rằng một thằng con trai lại yếu đuối, lại hay than thở. Hay có chăng là tôi
không muốn người ấy đọc được những dòng suy nghĩ miên man này. Góc lặng của tôi
là những trang word, và nó sẽ giúp tôi đưa những suy nghĩ của mình vào cái góc
lặng đó mà không sợ ai dòm ngó vô cả. Để rồi một ngày nào đó trong tương lai,
tôi sẽ đọc lại những dòng này, nó sẽ tiếp thêm cho tôi sức mạnh để bước tiếp
qua con đường đầy chông gai. Ngày đó tôi sẽ lại đồng hành với người con gái ấy,
hay lại tiếp tục làm một con sói cô đơn giữa núi rừng.
Bạn đã bao giờ trải qua cái cảm giác giữa đêm tối, bạn
muốn có một người bạn để tâm tình đêm khuya chưa. Điện thoại của bạn chứa đầy bộ
nhớ, và có mấy trăm số điện thoại của người thân, bạn bè, đồng nghiệp, đối tác
làm ăn. Bạn lướt danh bạ từ đầu đến cuối, từ cuối lên đầu. Và chợt nhận ra là bạn
không thể tìm được ra số điện thoại của ai để bạn có đủ can đảm bấm nút gọi và
tâm sự.
Thế rồi, bạn lại lướt web. Bạn nghĩ rằng vào cái lúc
đêm khuya thì chắc cũng có khối cú đêm hoạt động, list friend trên Face của bạn
sẽ sáng nick. Thế nhưng, lướt từ đầu đến cuối, bạn vẫn không thể tìm ra được những
cái tên nào để bạn tâm sự, hay thậm chí là chém gió cho khỏa nỗi buồn. Bạn tìm
đại một nick bạn bè nào đó có cùng hoàn cảnh, để muốn tâm sự, tư vấn, hay chỉ
là để nói chuyện phiếm. Nhưng rồi lại không một ai.
Bạn sẽ làm gì, tắt máy và đi ngủ ư?
Hay là bạn lại tiếp tục chìm đắm trong suy nghĩ,
trong thế giới tâm hồn của bạn. Để rồi, nó có thể chiếm trọn đêm của bạn. Hay
là dần dần, bạn sẽ chìm vào trong giấc ngủ.
Tôi có một người bạn gái, và mối quan hệ của chúng
tôi được bạn bè mặc định với cái nhãn “người yêu trong 03 năm”. Mối quan hệ
tình cảm của chúng tôi được bắt đầu trong chuyến phượt cực Đông. Nói thế nào nhỉ,
lúc mà tôi biết cô ấy là lúc mà tôi đang muốn tìm lấy một số bạn cộng sự làm việc
với tôi trong mảng Marketing Online, và cũng là lúc đó tôi biết cô ấy. Tôi
không biết cô ấy sao lại chọn tôi, hay là do định mệnh gắn liền chúng tôi lại với
nhau.
Nếu bạn chọn giữa một người con gái mà bạn yêu cô ấy
hơn mình, và một người con gái khóc vì bạn, đợi chờ bạn trong một năm. Như vậy
thì bạn chọn ai? Cá nhân tôi thì tôi chọn cô gái thứ hai, vì tôi nhận ra cô ấy
yêu tôi nhiều đến mức nào.
Vậy người tri kỷ trong cuộc đời bạn là ai?
Là một người bạn thân với bạn, hiểu bạn rất rõ, sẵn
lòng tâm sự với bạn khi bạn buồn, ngồi lắng nghe bạn và đưa ra lời khuyên cho bạn.
Hay là người yêu của bạn, người mà bạn xác định sẽ
dành trọn phần đời mình với cô ấy
Có người thì lại chọn người bạn tri kỷ chính là bố mẹ
mình, họ là gia đình của bạn. Cho dù bạn có gặp thất bại hay thành công trong
cuộc sống của bạn, thì họ cũng sẽ sẵn lòng chia sẻ và ở bên bạn. Họ là người hiểu
bạn nhất, vì họ biết bạn từ khi bạn mới lọt lòng, họ chăm sóc bạn từ miếng ăn,
giấc ngủ, chứng kiến bạn lớn lên từng ngày.
Tôi cũng không biết bạn tri kỷ trong cuộc đời này của
tôi là ai. Hay do một phần nào trong con người tôi không chấp nhận điều đó, muốn
chối bỏ nó để tìm cho mình cái Tôi. Cái Tôi đó luôn cho rằng bản thân mình có
thể giải quyết được mọi việc.
Hầu như một Thiên Yết nào cũng vậy vả, có những đặc
điểm tốt, một phong cách lãnh đạo giỏi và có nhiều tài năng. Thế nhưng, chính họ
cũng có những sự nguy hiểm, bảo thủ mà không ai có thể so sánh được. Bản thân họ
luôn có hai con người tồn tại trong cùng một thân thể. Con người thứ nhất, là
con người mà mọi người đều thấy, họ là con người vui vẻ, có tính hài hước, lãnh
đạo giỏi, có nhiều tài năng, có sự thu hút mà ít người sánh kịp. Con người thứ
hai, là một con người khác hoàn toàn, con người đó luôn mang nhiều tâm trạng,
và không muốn chia sẻ cho ai. Con người đó thường giấu kín tất cả mọi thứ vào
trong một góc tâm hồn họ, và góc tâm hồn đó sẽ ăn mòn suy nghĩ khi mà màn đêm
buông xuống.
Con người ta có khi đi cả đời cũng không thể tìm lấy
môt người bạn tri kỷ, một người bạn tâm giao.
Tôi không biết trên đời này, tôi có thể tìm được một
người bạn tri kỷ tâm giao không. Tôi cũng không biết trên đời này, có nhất thiết
bạn tri kỷ phải là một người không, nó có thể là nhóm người không nhỉ. Chắc là
không rồi, nếu là nhóm thì đó sẽ là nhóm bạn thân, nhóm bạn hay chơi chung với
nhau.
Nhưng dường như tôi muốn bạn tri kỷ sẽ là nhóm bạn
thân thiết. Có lẽ câu trả lời đã có tận trong đáy lòng của mình, nhưng tôi lại
không chấp nhận nó.
Nhóm bạn tri kỷ mà khi đó, tôi có thể thả mình với
những cung bậc cảm xúc, những nụ cười, những giọt nước mắt, những câu chuyện mà
chúng tôi sẽ có cùng nhau. Khi đó, tôi sẽ có thể kể những câu chuyện, những tâm
tư tình cảm của mình một cách thoải mái, mà không phải tự giấu vào trong góc
nào đó của trái tim mình. Như thế thì đâu nhất thiết cứ phải là tri kỷ phải
không nhỉ.