Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Chào em, người con gái của quá khứ.....

Sau những giờ làm việc, tôi lại chìm đắm trong suy nghĩ và thực tại. Nếu 2 năm về trước, tôi còn là người trưởng nhóm tình nguyện, 1 sinh viên tình nguyện đúng nghĩa, lao đầu vô những chuyến đi cùng đồng đội. Thì bây giờ tôi lại là 1 anh giảng viên.

Cuộc đời có nhiều cái mà ta không thể ngờ đến. Có những thứ đến rồi đi. 2 năm trước có nằm mơ thì ta cũng không ngờ ta sẽ dừng chân ở con đường tình nguyện, ta đâu có ngờ sẽ có ngày ta soạn giáo án và truyền tải những kiến thức đến với người khác với cương vị là giáo viên.

Hai năm nay ta đã làm gì, chấm dứt những chuyến đi dài, chấm dứt những cuộc chơi. Để rồi lao vô vòng xoáy của cuộc đời. Để rồi hàng đêm lại chìm đắm trong suy nghĩ về những hoài bão và thực tại.

Cuộc đời ta với những mối tình chóng vánh, nhanh đến rồi sẽ đi. Mỗi cuộc tình khi trôi qua thì nó như là giấc mơ. Để rồi ta chôn chặt nó trong lớp băng sâu.

Dạo gần đây, ta lại nhớ về người con gái ấy. Em ngốc nghếch đến nỗi lại yêu 1 thằng như tôi. Tôi không biết tình cảm tôi dành cho em là tình yêu, sự đáp trả hay là sự yêu thương nồng cháy của một trái tim rung động. Có lẽ em và ta như 2 hành khách trên chuyến xe bus mà em gái tôi miêu tả. Tôi và em không dừng chung một bến xe bus, vì thế chúng ta tiếp tục đi ngang qua đời nhau thế em ah.

Có những thứ, tôi nên chôn chặt nó lại. Và đừng nên đào nó lên, vì khi đào lên, tôi lại chìm đắm trong đó những ký ức đẹp.

Hai năm qua, tôi đã đứng yên, không vận động.....

Có những thói quen mà tôi dường như đã quên mất về nó........

Tạm biệt em, người con gái của ngày hôm qua. Sau cuộc nói chuyện, anh đã hiểu anh và em chỉ là 2 hành khách ở 2 bến khác nhau.

Anh sẽ tiếp tục cuộc hành trình của anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét